Ông Casimir và bà Anna là hai đảng viên cộng sản cuồng nhiệt Ba Lan. Ông bà chỉ có
duy nhất đứa con gái tên Têrêxa, 11 tuổi. Cô bé trông thật xinh xắn mỹ miều. Nhưng
bên trong cái nét duyên dáng ấy lại ẩn chứa ý chí sắt đá, cương quyết thực hiện cho
bằng được điều mình muốn. Và điều cô bé ước muốn trong lúc này, là cùng với các bạn
gái đồng lứa tuổi chuẩn bị xưng tội rước lễ lần đầu.
Sau nhiều ngày do dự,
Têrêxa thu hết can đảm tỏ bày cùng Cha Mẹ.
Vừa khi hiểu ý muốn của con, ông
bà cảm thấy như đất rung trời sập! Sự nghiệp với đảng bỗng một sớm một chiều tan ra
mây khói! Do đó, ông bà dứt khoát trả lời KHÔNG. Trăm lần KHÔNG. KHÔNG có chuyện xưng
tội với rước lễ lần đầu! Bởi vì, nếu Têrêxa trở thành tín hữu Công Giáo, tức là ông
bà phản bội chủ thuyết vô thần của đảng!
Lúc này Têrêxa biết mình phải làm
gì. Cô bé nghĩ ra diệu kế: TUYỆT THỰC! Cô bé vào phòng riêng, lên giường, trùm kín
chăn lại. Mặc cho Mẹ dỗ ngon dỗ ngọt, Têrêxa vẫn không thay đổi, bao lâu Cha Mẹ không
chấp nhận cho mình được rước lễ lần đầu.
Cuộc tuyệt thực chuyển sang ngày
thứ ba thì tình hình bỗng trở nên nghiêm trọng. Têrêxa yếu hẳn, giống như người sắp
chết. Hai ông bà vô cùng lo lắng. Trong khi đó, Têrêxa đói vô cùng. Cô bé chống đói
bằng những ly nước lã và không ngừng lần hạt Mân Côi. Cứ sau một tràng chuỗi, cô bé
thêm phần kinh riêng của mình: - Thánh MARIA Đức Mẹ Chúa Trời .. xin cho Ba Má
con nhượng bộ gấp, đầu hàng trước, nếu không, chắc chắn con sẽ chết vì đói. Thật ra,
con đâu có muốn chết! Tuy nhiên, nếu cần, con sẵn sàng chết, chứ không đổi ý. Vậy
xin Đức Mẹ cầu bầu cho con trong giờ lâm tử, nếu con bị bắt buộc phải chết. Nhưng
con thích cầu xin Đức Mẹ thay đổi tâm lòng Ba Má con hơn. Con yêu Mẹ nhiều, Người
Mẹ Thiên Quốc của con và con hết lòng tin tưởng nơi Mẹ!
Cầu nguyện xong, Têrêxa
trông thấy cánh cửa từ từ hé mở, rồi cả Má lẫn Ba bước vào. Ông Casimir âu yếm hỏi
con gái: - Cưng của Ba, con cảm thấy như thế nào?
Bà Anna ranh mãnh hơn,
đánh đúng tâm lý cô bé: - Con không đói sao? Cưng của Mẹ?
Têrêxa bật khóc
nức nở và trả lời: - Con đói lắm chứ! Con có thể ăn hết một đĩa bột bắp, ngay
lúc này đây, vì con quá đói! Con cũng có thể ăn khoai sống, dưa thối, hoặc bất cứ
thức ăn nào người ta vứt đi, bởi vì con quá đói! Nhưng con nói KHÔNG là KHÔNG. Con
đói nhưng con không ăn gì cả. Và Ba Má sẽ chứng kiến cảnh con chết vì đói. Rồi Ba
Má sẽ viết trên mộ con: ”Chết vì đói, vì lỗi của Ba Má”. Đúng thật là lỗi của Ba Má
vì Ba Má cương quyết không chấp nhận cho con được rước Đức Chúa GIÊSU!
Ông
bà kinh ngạc nhìn nhau. Đây là lần đầu tiên, cô bé thú nhận mình đói. Ông Casimir
lợi dụng ngay tình thế. Ông nói: - Con à, Ba Má chỉ muốn điều tốt điều lành cho
con. Sao con một mực đòi ăn cho bằng được một tấm bánh trắng. Nó có là gì đâu. Con
ăn xong rồi thì cũng giống như chưa ăn. Chỉ có điều khác: nếu con ăn miếng bánh này,
thì sự nghiệp Ba Má sẽ tiêu tan. Đảng sẽ loại trừ Ba Má. Vậy con không yêu Ba Má sao?
Giờ thì Ba thấy rõ là con không yêu Ba Má chút nào hết!
Têrêxa im lặng nghe
Ba nói. Bỗng cô bé ngồi bật dậy, nước mắt dàn dụa, cô bé nói: - Ba Má nghĩ con
không yêu Ba Má thật hay sao? Sở dĩ con tuyệt thực vì con yêu Ba Má. Không phải lỗi
con, nếu Ba Má không tin nơi THIÊN CHÚA. Phần con, con tin nơi THIÊN CHÚA và con tin
cho tới chết. Và nếu con không được rước Đức Chúa GIÊSU thật, con cũng có thể rước
Chúa cách thiêng liêng bằng lòng ao ước. Và khi con chết rồi, trên Thiên Đàng, con
sẽ cầu nguyện thật nhiều cho Ba Má!
Không chịu thua, bà mẹ nghĩ ra chiến thuật
khác. Bà nói với con: - Con tỏ ra thông thạo giáo lý Công Giáo. Con không biết
là đạo Công Giáo dạy phải vâng lời Cha Mẹ sao?
Suy nghĩ một chút, Têrêxa lý
luận: - Phải, con phải vâng lời Cha Mẹ, nhưng chỉ vâng lời trong điều thiện. Nếu
Cha Mẹ truyền làm điếu xấu thì con cái có quyền không vâng lời. Đây là trường hợp
của con. Điều Ba Má dạy con là xấu, vì Ba Má ngăn cản không cho con rước Đức Chúa
GIÊSU. Vì thế, con có quyền thưa Không. Không và Không!
Nói đến đây, cô bé
úp mặt khóc nức nở. Khóc vì hờn, vì đói và vì .. ”chiến thuật” nữa! Cô bé biết rõ
Ba Má rất cưng chìu mình, đặc biệt là Ba! Và Têrêxa thành công. Ông bà đành chấp nhận
cho con dọn mình xưng tội và rước lễ lần đầu. Têrêxa vui mừng không xiết kể. Cô bé
tạ ơn như sau: - Cám ơn Đức Mẹ MARIA dấu ái của con. Chúa ơi, nếu Đức Mẹ không
giúp, hẳn con không đủ sức chiến đấu đến cùng. Giờ đây, con xin Đức Mẹ thay đổi lòng
dạ Ba Má để Ba Má cũng dọn mình rước Đức Chúa GIÊSU với con. Đức Mẹ làm được mọi sự,
bởi vì THIÊN CHÚA không từ chối điều gì với Mẹ. Con hoàn toàn tin tưởng nơi sự cầu
bầu của Mẹ. Amen.
... ”Anh chị em cứ xin thì sẽ được, cứ
tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở ra cho. Vì hễ ai xin thì nhận được,
ai tìm thì sẽ thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở ra cho. Có người nào trong anh
chị em, khi con mình xin cái bánh, mà lại cho nó hòn đá? Hoặc nó xin
con cá, mà lại cho nó con rắn? Vậy anh chị em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho
con cái mình những của tốt lành, phương chi CHA anh chị em, Đấng
ngự trên Trời, lại không ban những của tốt lành cho những kẻ kêu xin Người
sao?” (Matthêu 7,7-11).
CA TIẾP LIÊN ALLELUIA! ALLELUIA!
ALLELUIA!
Các Kitô-hữu hãy tiến dâng lời khen ngợi hy-lễ
Vượt-qua Chiên Con đã cứu chuộc đoàn chiên mẹ:
Đức Chúa KITÔ vô tội đã hòa giải tội nhân với CHÚA CHA.
Sống và chết hai song đấu cách diệu kỳ, tướng lãnh
sự sống đã chết đi, nhưng vẫn sống mà cai trị.
Hỡi Maria, bà hãy nói cho chúng tôi nghe bà đã thấy gì trên quãng
đường đi? Tôi đã thấy mồ Đức
Chúa KITÔ đang sống và vinh quang của Đấng
Phục Sinh, thấy các thiên thần làm chứng, thấy khăn liệm
và y phục. Đức Chúa KITÔ là hy vọng của tôi đã phục
sinh, Người đi trước chư vị tới xứ Galilêa.
Chúng tôi biết Đức Chúa KITÔ đã sống lại thật từ cõi chết!
Lạy Chúa, Vua chiến thắng, xin thương xót chúng con!
(Maria
Winowska ”Les Voleurs de Dieu”, Editions Saint Paul, 1989, trang 129-137)